Dương Thu Huệ
    9 tháng 4
    Dương Thu Huệ - THỬ THÁCH VĂN CHƯƠNG - Nếu được làm lại

    Hãy nhắm mắt lại và cùng em quay về một ngày mưa tầm tã của năm lớp 4 Đó là ngày em đã nói dối mẹ về việc đi học nhóm ở nhà bạn thân. Thực ra, em đã cùng đám bạn trốn học đi chơi điện tử. Lúc đó, em là một cô bé mới lớn, tò mò về thế giới bên ngoài và dễ bị bạn bè rủ rê. Trò chơi điện tử đối với em lúc bấy giờ là một thứ gì đó rất hấp dẫn, đầy kích thích. Em đã nghĩ đơn giản rằng chỉ một buổi chiều thôi sẽ không sao cả, mẹ sẽ không biết. Nhưng sự thật luôn phơi bày. Tan học, mẹ gọi điện cho mẹ của bạn em để hỏi thăm tình hình học nhóm. Khi biết không có buổi học nào cả, giọng mẹ trở nên lạnh lùng và đầy thất vọng. Khi em về đến nhà, mẹ đã ngồi đợi sẵn ở phòng khách. Khuôn mặt mẹ buồn rầu, đôi mắt đỏ hoe. Em biết mình đã gây ra một lỗi lầm lớn. Lần đầu tiên em thấy mẹ buồn đến vậy vì mình. Trong khoảnh khắc quay trở lại đó, em sẽ làm khác đi. Em sẽ không trốn học. Em sẽ nói chuyện thẳng thắn với mẹ về sự tò mò của mình, về những áp lực từ bạn bè. Em tin rằng, dù có thể mẹ sẽ không vui, nhưng mẹ sẽ lắng nghe và hiểu em. Em sẽ dành buổi chiều đó để học bài thật chăm chỉ, hoặc đơn giản là ở nhà trò chuyện với mẹ. Em sẽ kể cho mẹ nghe về những chuyện ở trường, về những ước mơ và cả những lo lắng của tuổi mới lớn. Em muốn mẹ biết rằng em tin tưởng mẹ và em không muốn làm mẹ phải buồn. Nếu có thể quay lại ngày hôm đó, em sẽ chọn sự trung thực thay vì lời nói dối. Em sẽ chọn sự sẻ chia thay vì sự giấu giếm. Bởi vì em hiểu rằng, sự tin tưởng của mẹ là điều quý giá nhất và em không bao giờ muốn đánh mất nó chỉ vì một phút nông nổi. Ngày mưa tầm tã đó có lẽ vẫn sẽ buồn, nhưng nỗi buồn sẽ khác. Đó sẽ là nỗi buồn của sự hối lỗi chân thành và quyết tâm sửa chữa, thay vì nỗi buồn của sự thất vọng và mất niềm tin. Em tin rằng, nếu em có cơ hội quay lại, em sẽ không lặp lại sai lầm đó nữa. Em sẽ trân trọng hơn những lời dạy của mẹ và дорожить những khoảnh khắc bình dị bên gia đình.

    9 tháng 4 lúc 6:23
    0